QUI
NGUYÊN
Sinh ký, Tử qui ấy lẽ
hằng
Trần gian là chốn luyện Linh Căn
Lành may kiếp tạm hành Chân Pháp
Chốn Tục hòa Thanh, Ðạo Pháp hành
Ba bốn xuân thu ngộ duyên lành
Dốc long Tu Sửa, giải Trược Sân
Cha Trời bạn bố nhiều Ân Phước
Mong mỏi Nguyên Linh trở về nhanh
Ðường trần Sướng Khổ, Tử hoàn Sinh
Có Có, Không Không nó Phỉnh mình
Hữu Thể, gắng Tu theo Thiên Ðạo
Vô Tâm, khó Giải Thoát Hồn mình
Ðào, Nguyễn gặp nhau đã Hẹn Hò
Nên duyên Chồng Vợ, nguyện Tương Phò
Tơ Hồng Chưa Trọn, Tình Ðã Ðứt
Nguyệt Lão đành sao nỡ chuyển đò
Vội chi Lánh Tục để Về Tiên
Khiến nỗi lòng Anh chút não phiền
Gắng chí Công Phu rồi có lúc
Tương Phùng Thanh Tịnh chốn Ðào Nguyên
Còn lại Trong Tâm Kỷ Niệm thôi
Người Thương nay Ðã Cách Xa rồi
Nỗi niềm Nhung Nhớ, Ôi Nhung Nhớ
Nhập Cuộc mà Sao Lại Sớm Rời ?
Có Nghĩa Gì Ðâu Cõi Tạm Này
Bọt Bèo trôi dạt, áng Mây Bay
Mượn Thân Gỉa hợp Tu Thiên Ðạo
Hội hiệp rồi đây Sẽ Có Ngày
Redmond, Washington July 20, 1994
Dao-Ba-Manh
|

|